Chúng ta
thường đi tìm hạnh phúc của người khác, trong khi người khác lại tìm hạnh phúc
của chúng ta. Có cái ta tưởng là hạnh phúc chỉ vì ta chưa có được, nhưng với
những người đang nắm giữ nó thì đó lại là một nỗi bất hạnh. Người nghèo mong
mình được giàu, kẻ giàu đôi khi mệt mỏi quá với đồng tiền, chỉ muốn hưởng được
một chút thảnh thơi của người nghèo. Bạn đang khóc vì những thứ bạn chưa có,
nhưng có thể bạn sẽ khóc nhiều hơn khi bạn đã có những thứ ấy. Sứ đồ Phao-lô
chia sẻ kinh nghiệm, “tôi đã tập hễ gặp
cảnh ngộ nào, cũng thỏa lòng ở vậy. Tôi biết chịu nghèo hèn, cũng biết được dư
dật. Trong mọi sự và mọi nơi tôi đã tập cả, dầu no hay đói, dầu dư hay thiếu
cũng được.” (Phi-líp
4:11b, 12)
Chúng ta thường không
vui với những gì mình đang có, đau khổ với những gì mình chưa có, và mơ tưởng
những gì mình không thể nào có. Bởi thế ta tự làm khổ chính mình, tự chôn vùi
hiện tại trong khi tương lai thì chưa được thành hình! Hãy quay lại với những
gì bạn đang có, đang nắm giữ, hãy biết ơn Chúa về những gì Ngài đã ban cho.
Phước hạnh sẽ đến nhiều hơn nữa với những ai đón nhận sự dẫn dắt của Chúa mà không
một chút thở than, bất mãn hay phàn nàn, là những kẻ biết hiến mình cho kế
hoạch tối ưu của Đức Chúa Trời. Hạnh phúc đang ở với bạn trong hiện tại, hãy
sống với niềm tin và sự thỏa lòng, Chúa sẽ ban cho bạn điều tốt nhất.
"Hãy lấy
điều mình có làm đủ rồi." (Hê bơ rơ 13:5b).
Source: Sưu tầm Dương Quang Thoại.