Thế nhưng, dẫu cho việc ấy có xảy ra
chăng nữa, dẫu cho những kẻ mạnh sức cũng phải "thiếu kém và đói,"
thì người tìm cầu Chúa cũng vẫn chẳng thiếu của tốt gì. Từng chữ mà tác giả Thi
Thiên dùng, như muốn nhấn mạnh sự giàu có trong ơn phước của Ngài dành cho
chúng ta. “Chẳng thiếu thốn gì.” - "Chẳng thiếu của tốt gì.” (Thi 34:10). Trong hoàn cảnh
ngặt nghèo nhất, những ai tin cậy Chúa không chỉ nhận được ơn phước của Ngài
một cách chiếu lệ, nhưng là dư dật với những điều tốt nhất ngoài cả mong đợi.
Vua Đa-vít viết Thi Thiên bằng chính kinh nghiệm bi thảm của ông khi phải trốn
chạy khỏi kinh thành. Một người đã từng có tất cả – vinh quang của chiến thắng,
tài năng, sự ngưỡng mộ, tình yêu và của cải. Rồi hoàn cảnh trớ trêu, ông bỏ tất
cả lại sau lưng, lang bạt dặm trường như một kẻ đào tẩu, thậm chí phải giả làm
kẻ điên loạn để cứu mạng sống của mình. (I Sa-mu-ên 21:13). Chính trong
từng trải ấy, ông đã khám phá ra rằng chỉ có Chúa mới là chỗ dựa vững chắc
nhất. Đó là nguồn an ủi duy nhất của ông ngày xưa và cũng là lời hứa cho chúng
ta ngày nay. Hãy tìm cầu Chúa, bạn sẽ chẳng thiếu một điều tốt đẹp nào!
"Sư tử tơ bị thiếu kém và đó; nhưng người nào tìm cầu Đức Giê hô va sẽ chẳng thiếu của tốt gì." (Thi thiên 34:10).
Nguồn: Dương Quang Thoại.
Nguồn: Dương Quang Thoại.