Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

HẠNH PHÚC Ở ĐÂU?

      Có truyền thuyết về hai giọt nước mắt đang cùng trôi trên một dòng sông. Chúng trôi gần nhau, rồi giọt nước mắt thứ nhất hỏi giọt kia rằng, “Bạn là giọt nước mắt của ai? Vì sao người ấy đau khổ?” Giọt nước mắt kia trả lời: “Tôi là giọt nước mắt của một cô gái, nàng đã yêu chàng Nara Dranga và không được sống với chàng nên nàng đã khóc. Vậy còn bạn, bạn là nước mắt của ai?” Giọt nước mắt thứ nhất liền nói, “Thật thế sao? Lạ lùng vậy? Tôi chính là giọt nước mắt của cô gái đang sống với chàng Nara Dranga đây!”
Chúng ta thường đi tìm hạnh phúc của người khác, trong khi người khác lại tìm hạnh phúc của chúng ta. Có cái ta tưởng là hạnh phúc chỉ vì ta chưa có được, nhưng với những người đang nắm giữ nó thì đó lại là một nỗi bất hạnh. Người nghèo mong mình được giàu, kẻ giàu đôi khi mệt mỏi quá với đồng tiền, chỉ muốn hưởng được một chút thảnh thơi của người nghèo. Bạn đang khóc vì những thứ bạn chưa có, nhưng có thể bạn sẽ khóc nhiều hơn khi bạn đã có những thứ ấy. Sứ đồ Phao-lô chia sẻ kinh nghiệm, “tôi đã tập hễ gặp cảnh ngộ nào, cũng thỏa lòng ở vậy. Tôi biết chịu nghèo hèn, cũng biết được dư dật. Trong mọi sự và mọi nơi tôi đã tập cả, dầu no hay đói, dầu dư hay thiếu cũng được.” (Phi-líp 4:11b, 12)
Chúng ta thường không vui với những gì mình đang có, đau khổ với những gì mình chưa có, và mơ tưởng những gì mình không thể nào có. Bởi thế ta tự làm khổ chính mình, tự chôn vùi hiện tại trong khi tương lai thì chưa được thành hình! Hãy quay lại với những gì bạn đang có, đang nắm giữ, hãy biết ơn Chúa về những gì Ngài đã ban cho. Phước hạnh sẽ đến nhiều hơn nữa với những ai đón nhận sự dẫn dắt của Chúa mà không một chút thở than, bất mãn hay phàn nàn, là những kẻ biết hiến mình cho kế hoạch tối ưu của Đức Chúa Trời. Hạnh phúc đang ở với bạn trong hiện tại, hãy sống với niềm tin và sự thỏa lòng, Chúa sẽ ban cho bạn điều tốt nhất.

"Hãy lấy điều mình có làm đủ rồi." (Hê bơ rơ 13:5b).

 Source: Sưu tầm Dương Quang Thoại.


Sư Tử Giu-đa

Đọc: Ê sai 31:1-5.

"Đừng khóc, kìa, Sư tử của bộ tộc Giu-đa, Hậu tự của Đa-vít, đã đắc thắng." (Khải Huyền 5:5)

          Bầy sư tử thơ thẩn trong khu bảo tồn thú săn ở Masai Mara của Kenya trông có vẻ như vô hại. Chúng nằm lăn trong các bụi rậm thấp. Chúng giúi mặt vào cành cây như thể tìm cách chải chuốt bờm oai phong của mình. Chúng thong thả uống từ dòng suối. Chúng chậm chạp sải bước băng qua vùng đất khô, gai gốc như thể toàn bộ thời gian trên đời này là của chúng. Lần duy nhất tôi nhìn thấy răng của chúng, là khi có một con ngáp.
          Tuy nhiên, vẻ mặt thanh thản đó thật dễ lầm. Lý do khiến chúng nhàn hạ như vậy là vì chúng chẳng có gì để sợ chẳng thiếu thức ăn và không có dã thú nào khác.
          Giống sư tử trông có vẻ lười nhác và bơ phờ, nhưng lại mạnh mẽ và hung tợn nhất. Chỉ một tiếng gầm của nó, đủ khiến mọi con thú khác bỏ chạy thục mạng.
          Đôi khi dường như Đức Chúa Trời cũng có vẻ như thơ thẩn. Khi không nhìn thấy Ngài hành động, chúng ta kết luận rằng Ngài chẳng làm gì cả. Chúng ta nghe người khác nhạo báng và phủ nhận sự hiện hữu của Ngài, rồi chúng ta thắc mắc tại sao Ngài không tự binh vực mình. Nhưng Đức Chúa Trời "sẽ không vì tiếng la hét mà sợ hãi, không vì náo động mà khiếp sợ" (Ê-sai 31:4). Ngài chẳng có gì để sợ. Ngài chỉ cần gầm một tiếng, mọi kẻ gièm pha sẽ chạy tán loạn như loài gặm nhấm.
          Nếu bạn thắc mắc vì sao Đức Chúa Trời không lo âu như bạn, ấy là vì Ngài kiểm soát mọi sự. Ngài biết rằng Chúa Giê-xu, Sư tử của Giu-đa, sẽ thắng.
- Julie Ackerman Link

Vì Đức Chúa Trời kiểm soát mọi sự, chúng ta chẳng còn gì để sợ.

Source: Daily Bread

Looking And Learning

Read: Deuteronomy 11:18-21.

"Train up a child in the way he should go." (Proverbs 22:6)

As an umpire stood behind the plate at a girls' softball game, he heard a player's mother start chanting: "We want a new ump! We want a new ump!" Soon, other parents took up the chant. The ump smiled, then turned toward the crowd and yelled, "I want new parents! I want new parents!" The heckling died away.
It's important for parents to set a good example, because their children are watching them. Christian parents can encourage good habits and behavior by doing things like:
• Praying for and with themso they learn how to talk with God. "Continue earnestly in prayer, being vigilant in it" (Colossians. 4:2).
• Reading and teaching them the Bibleso they learn God's truth. "Teach [God's commands] diligently to your children... talk of them when you sit in your house, when you walk by the way, when you lie down, and when you rise up" (Deuteronomy. 6:7).
• Telling them about Jesusand leading them to faith in Him. "Unless one is born again, he cannot see the kingdom of God" (John 3:3).
The best way to set a good example for our children is to live out our faith in front of them. While they're looking they're learning about what matters most.
- Cindy Hess Kasper
Take stock of yourself and consider your child
Your time and your thoughts are his due;
How would you reply to the Lord should He ask,
"What kind of parent are you?"  - Amon.

Children may not inherit their parents' talent,
but they will absorb their values.

Source: Daily Bread.


Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

Lòng Thương Xót Lớn

Đọc: Ê sai 49:13-18.

"Người mẹ có thể nào quên cho con mình bú, hoặc không thương đến con ruột của mình chăng? Dù người mẹ quên con mình, ta vẫn không bao giờ quên con." (Ê-sai 49:15).

            Tôi gặp Marlene, vợ tôi, lần đầu trong trường đại học. Lúc ấy tôi học mục vụ, còn nàng học lấy bằng giáo dục bậc tiểu học. Lần đầu thấy nàng làm việc với trẻ em, tôi biết nàng có năng khiếu gì rồi. Nàng yêu trẻ. Điều này càng lộ rõ hơn, khi chúng tôi kết hôn và có con. Nhìn nàng ở bên con, tôi học được tình yêu cùng sự chấp nhận vô điều kiện. Tôi thấy rõ trên đời này chẳng gì sánh được với tình yêu dịu dàng cùng lòng xót thương của mẹ đối với đứa con mới chào đời.
            Điều này khiến cho Ê-sai 49:15 nổi bật hẳn. Tại đây Đức Chúa Trời nói với dân sự Ngài, những con người cảm thấy bị bỏ bê quên lãng (c.14), rằng lòng thương xót của Ngài còn lớn hơn của người mẹ: "Người mẹ có thể nào quên cho con mình bú, hoặc không thương đến con ruột của mình chăng? Dù người mẹ quên con mình, Ta vẫn không bao giờ quên con."
            Đôi khi chúng ta đối diện những tranh chiến trong cuộc sống, và chúng ta bị cám dỗ cho rằng Đức Chúa Trời đã quên chúng ta. Thậm chí chúng ta còn cho rằng Đức Chúa Trời không còn yêu chúng ta nữa. Nhưng tình yêu của Đức Chúa Trời đối với chúng ta bao la như cánh tay giang rộng của Đấng Christ trên thập giá. Và lòng thương xót dịu dàng của Cha trên trời còn đáng tin cậy và bền vững hơn tình yêu của người mẹ đang cho con bú. Hãy yên lòng tình yêu của Ngài không bao giờ nhạt phai.
- Bill Crowder

Nguồn: Daily Bread.

Tình yêu của Đức Chúa Trời đối với chúng ta bao la
như cánh tay giang rộng của Đấng Christ trên thập giá.

Who's The Audience?


Read: Psalm 50:7-15

            I used to view the worship service in church as a time for entertainment. Speaking of folks like me, Sưren Kierkegaard said that we tend to think of church as a kind of theater: We sit in the audience, attentively watching the actors onstage. If sufficiently entertained, we show our gratitude with applause. Church, though, should be the opposite of the theater. God is the audience for our worship.
            What matters most takes place within the hearts of the congregation not onstage. We should leave a worship service asking ourselves not "What did I get out of it?" but rather "Was God pleased with what happened?"
            God took pains to specify details of animal sacrifice for the ancient Israelites in their worship. Yet He said that He didn't need their animals: "I will not take a bull from your house, nor goats out of your folds. For every beast of the forest is Mine, and the cattle on a thousand hills" (Ps. 50:9-10). What He wanted was their praise and obedience (v.23).
            By focusing on the externals of worship, we too miss the point: The Lord is interested in a sacrifice of the heart, an internal attitude of submission and thanksgiving. The goal of worship is nothing less than to meet and please our God.
- Philip Yancey

Lord, may our worship and our praise,
From hearts surrendered to Your ways,
Be worthy offerings of love
For all Your blessings from above. - Sper


At the heart of worship is worship from the heart.

Source: Daily Bread


SƯ TỬ TƠ BỊ ĐÓI

          Nếu mưa thuận gió hòa, những cánh rừng không bị con người hủy phá, môi trường sinh thái được bảo tồn….. thì cả một đời của con sư tử chẳng bao giờ biết đói là gì! Nó được mệnh danh là "Chúa tể sơn lâm" bởi nhiều lý do như: sức mạnh, sự dũng mãnh, tinh khôn, khả năng săn mồi, hàm răng chắc khỏe và móng vuốt lợi hại v.v… Trong khu rừng sư tử sinh sống, biết bao nhiêu là sinh vật có thể trở thành bữa ăn cho chúng. Quy luật của sinh tồn: mạnh được yếu thua, giống nầy làm thức ăn cho giống khác! Ấy thế mà Kinh Thánh nói đến một tình huống: "Sư tử tơ bị thiếu kém và đói." (Thi 34:10). Điểm đáng chú ý, ở đây không phải là một sư tử già, sư tử bệnh, bèn là sư tử tơ, nghĩa là sư tử ở độ tuổi sung sức, khỏe mạnh và nhanh nhẹn nhất! Ở độ tuổi săn mồi dễ như trở bàn tay! Sư tử tơ bị thiếu kém và đói, một việc thật khó xảy ra ở núi rừng!
          Thế nhưng, dẫu cho việc ấy có xảy ra chăng nữa, dẫu cho những kẻ mạnh sức cũng phải "thiếu kém và đói," thì người tìm cầu Chúa cũng vẫn chẳng thiếu của tốt gì. Từng chữ mà tác giả Thi Thiên dùng, như muốn nhấn mạnh sự giàu có trong ơn phước của Ngài dành cho chúng ta. “Chẳng thiếu thốn gì.” - "Chẳng thiếu của tốt gì.” (Thi 34:10). Trong hoàn cảnh ngặt nghèo nhất, những ai tin cậy Chúa không chỉ nhận được ơn phước của Ngài một cách chiếu lệ, nhưng là dư dật với những điều tốt nhất ngoài cả mong đợi. Vua Đa-vít viết Thi Thiên bằng chính kinh nghiệm bi thảm của ông khi phải trốn chạy khỏi kinh thành. Một người đã từng có tất cả – vinh quang của chiến thắng, tài năng, sự ngưỡng mộ, tình yêu và của cải. Rồi hoàn cảnh trớ trêu, ông bỏ tất cả lại sau lưng, lang bạt dặm trường như một kẻ đào tẩu, thậm chí phải giả làm kẻ điên loạn để cứu mạng sống của mình. (I Sa-mu-ên 21:13). Chính trong từng trải ấy, ông đã khám phá ra rằng chỉ có Chúa mới là chỗ dựa vững chắc nhất. Đó là nguồn an ủi duy nhất của ông ngày xưa và cũng là lời hứa cho chúng ta ngày nay. Hãy tìm cầu Chúa, bạn sẽ chẳng thiếu một điều tốt đẹp nào!

"Sư tử tơ bị thiếu kém và đó; nhưng người nào tìm cầu Đức Giê hô va sẽ chẳng thiếu của tốt gì." (Thi thiên 34:10).

Nguồn: Dương Quang Thoại.