Tại
một thành phố nhỏ ở Tây Ban Nha có một người đàn ông tên Jorge. Một
ngày kia ông rầy la Paco, đứa con trai nhỏ của ông, vì nó đã có một số
lỗi lầm. Sáng hôm sau, Jorge phát hiện giường của Paco trống không, nó
đã bỏ nhà trốn đi bụi đời. Mặc dù rất buồn giận về những việc làm sai
trái của con trai mình, nhưng tình thương yêu của Jorge dành cho con vẫn
không vơi đi. Vì thế, sau khi tìm kiếm khắp nơi, ngày chủ nhật, ông đi
đến một siêu thị quen thuộc, treo một tấm bảng nhỏ với dòng chữ “Paco, mọi lỗi lầm đều được tha thứ. Gặp bố tại đây vào sáng mai - Thứ Hai - lúc 10 giờ.”
Sáng
hôm sau Jorge đi đến siêu thị, và tại đó, thật bất ngờ, ông gặp….. 7
đứa bé tên Paco, đều là những đứa đã bỏ nhà ra đi. Tất cả đều đáp lại
tiếng gọi của tình thương, và mỗi đứa bé đều hy vọng sẽ được gặp lại
người cha của nó với cánh tay dang rộng thứ tha!
Ngay
từ buổi ban đầu, sau khi sa ngã, A-đam đã thích trốn chạy. Mặc cảm tội
lỗi và sự cứng lòng khiến chúng ta khoác lên bề ngoài một lớp vỏ bất
cần! Đôi lúc, kẻ phạm lỗi tỏ vẻ như rất cứng rắn, “Mặc kệ tôi, đừng ai đụng đến tôi…”
thế nhưng bên trong, họ cũng như những đứa bé cùng tên “Paco” kia – ẩn
chứa một nỗi niềm khát khao được tha thứ và trở về. Ai cũng vậy, khi mềm
lòng lại, luôn cảm biết mình sợ sự đơn độc và cần sự tha thứ.
Hãy
nuôi dưỡng tinh thần hối lỗi, hãy mạnh dạn trở lại con đường của sự
phục thiện. Đừng để lớp vỏ bề ngoài của cố chấp và tự phụ ngăn cản khát
vọng trở về của chúng ta. Thượng Đế mãi mãi là Đấng tìm kiếm những đứa
con bỏ nhà đi hoang, bằng tất cả tình yêu, sự nhân từ và thông cảm. Vòng
tay ấy luôn mở rộng đón chờ những bước chân lạc loài sa ngã và nặng
gánh của đời. “Tội nhân ơi, hãy quay về đi!”
"...hãy trở lại cùng Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ thương xót cho, hãy đến cùng Đức Chúa Trời chúng ta, vì Ngài tha thứ dồi dào." (Ê sai 55:7).